DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Tam Thiên Nha Sát - Tác giả: Thập Tứ Lang

Chỉ vỏn vẹn trong 50 chương nhưng tác giả đã cho ta thảm nhận được đủ những khía cạnh: bi hài, sâu sắc và không kém phần cảm động. Không có gì phải chê về hai nhân vật chính, câu chuyện khép lại khi


Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, HE.
Tình trạng: Hoàn edit
Review bởi: Phương Duyên - facebook.com/hoinhieuchu
Chỉnh ảnh: JX
 Văn án:
Nàng cố tỏ ra mạnh mẽ, kiên quyết cự tuyệt: “Ngươi dù chiếm được thân ta, cũng vĩnh viễn đừng mơ chiếm được lòng ta!”
Người nọ hoàn toàn không thèm để ý, cười nhạt: “Ta chỉ muốn thân thể ngươi, ai nói muốn lòng của ngươi?”
***
Nàng ôm đùi, gào khóc: “Đại nhân! Van cầu ngươi! Ta nguyện ý hiến thân!”
Người nọ chăm chú nhìn quyển sách trên tay, lơ đãng: “Ngươi muốn hiến, đại nhân ta lại chẳng thèm đâu.”

 Đế Cơ, năm đó chứng kiến cảnh chính cung Cẩm Phương của mình vỡ vụn, ánh lửa rơi vù vù như mưa, xen giữa mái ngói và bụi đất, tiếng kêu khóc thê lương trong hoàng thành theo cuồng phong bay tới bên tai, nàng lẳng lặng nhìn những cánh hoa màu hồng rơi đầy mặt đất, chúng bị gió cuốn thổi tung lên, giống như tuyết bay lại tựa như yêu thương nhung nhớ.

"A Mãn, ta có thể nhìn lại nơi này một lần không?” Đế Cơ khẽ hỏi.
A Mãn lén lau nước mắt, run giọng nói: “Được … Nhìn lại …”

tam-thien-nha-sat-tac-gia-thap-tu-lang-1

 Bạch Hà Long Vương muốn tới núi Hương Thủ làm khách, Đàm Xuyên ngoài dự định được Triệu Quản Sự xếp đầu trong nhóm tạp dịch được đưa vào núi Hương Sơn, mong muốn của bao nhiêu tạp dịch dưới chân núi. Vì sao ư?

 Núi Hương Sơn là bồng lai tiên cảnh. Thêm vào đó Sơn Chủ lại rất biết hưởng thụ, thu nạp đệ tử dù là từ nữ tử cho đến nam tử đều nghiêng nước nghiêng thành.

 Dù vậy, cuộc sống làm tạp dịch của nha đầu Xuyên Đàm lại chẳng như mơ, nàng hết bị nữ tử đáng ghét kia căm ghét muốn "xào thịt" nàng cho đến chín, lại gặp "tên háo sắc" tối hôm trước chiếm tiện nghi của nàng - Phó Cửu Vân. Tên Phó Cửu Vân chết tiệt tâm tư khó đoán, khi thì bắt nàng giặt hết năm chậu quần áo đầy ắp còn mình thì thong thong thả thả leo lên xe bò đi dự tiệc uống rượu, lúc thì lại dịu dàng đến phát điên với nàng. Bị nữ tử điên cuồng kia ghen tuông hành hạ dở sống thiếu chết cũng là hắn bênh vực nàng, lấy thuốc mỡ trân quý săn sóc nàng đến gầy đi một đoạn. Một người là đệ tử của Sơn chủ, ngọc thụ lâm phong lại đối xử với tạp dịch "mặt vàng như quýt" như nàng ôn nhu không rời. Biến thái!

 Lại nói đến nữ tử điên cuồng Huyền Châu kia, là người hiện đang kề vai bên cạnh người nàng từng thương yêu nhất - Tả Tử Thần. Đàm Xuyên đã từng vì hắn mà đau khổ muôn phần, nhưng giờ đây chỉ nhìn hắn từ đằng sau nàng cũng mang tâm tư mình tự làm phiền nhiễu đến một chút cũng không. Không phải nàng vô tâm, mà ngày A Mãn chết, nàng chỉ còn nước cầu xin hắn để cứu A Mãn, nhưng nhận lại chỉ là lời nói vô tâm lạnh lùng hỏi: nàng là ai?. Đúng thôi, Tả Tử Thần tự nhiên lại mất một đoạn trí nhớ, sợ rằng dù chỉ một chút kỉ niệm cũng chẳng còn vương lại.

 "Chờ tới khi muội cập kê. Ta có thể đợi được, chẳng lẽ muội không đợi được?"

"Ai nói muội không đợi được? Huynh cứ việc đi! Huynh mà không tới ta liền gả cho người khác!"

Cánh tay Tả Tử Thần siết chặt hai cái, giam chặt nàng trong lồng ngực, cúi đầu hôn lên trán nàng. Tả Tử Thần thấp giọng nói: " Không được gả cho người khác."

Cuối cùng, nàng vẫn không thể chờ đến lúc cập kê.

 Ở tác phẩm này, Thập Tứ Lang xây dựng nên một nam chính thâm tình khó ai có thể qua mặt được. Xuyên suốt tác phẩm, ai cũng đã từng một lần "yêu thầm" hắn. Hắn ôn nhu, chiều chuộng, yêu thương, che chở nàng hơn cả bản thân. Hắn chỉ vì một lần nhìn thấy nàng nhảy khúc Đông Phong Đào Hoa, "nhan đề" hắn tự tin rằng "thế nhân không ai giải nổi" mà đã từng quyết định đem nàng đi, gánh mọi hậu quả để thay đổi số mệnh kiếp này của nàng. Hắn hẹn Đế Cơ ở bờ sông Hoàn Đái, hắn còn nghĩ nếu nàng tới nhưng không đồng ý cùng hắn, hắn sẽ đánh cho hôn mê rồi mang nàng đi. Nhưng rồi, thật lâu, thật lâu sau đó vẫn chẳng có ai tới. Hắn lại nghĩ, trái tim hắn cứng rắn hơn nhiều so với phàm nhân, ngại gì chút đau đớn phó phai mờ ấy? Nhưng rồi trái tim hắn lại một lần nữa vì nàng mà đau đớn khi nghe tin Đại Yến diệt vong, hắn mang trái tim đau đớn về lại núi Hương Thủ thì ông trời có mắt cho hắn gặp được nàng, ở hình hài khác, nhưng hắn tự nhủ với lòng phải đối tốt với nàng.

 Dù vậy nàng vẫn hết lần này đến lần khác làm hắn tổn thương hắn đau khổ, sứ mệnh này của nàng, hắn biết nhưng không có cách nào để ngăn cản, chỉ có thể dùng sinh mệnh của bản thân để thành toàn cho nàng.

 Nhiều người cho rằng Đàm Xuyên không xứng đáng nhận được tình yêu của Phó Cửu Vân, nhưng hãy đặt bản thân vào hoàn cảnh đất nước bị diết vong, ai lại không muốn báo thù cho đất nước mình, nàng muốn cứu người dân khỏi lầm than, muốn người dân được hạnh phúc. Nàng hết lần này đến lần khác trốn tránh tình cảm của hắn vì nàng biết, cuối cùng thì mình cũng sẽ chỉ biến thành linh hồn để thắp sáng hồn đăng...

 "Ta tới muộn, có phải đang trách ta hay không?"

 Hai nhân vật thứ chính cũng cực kì đáng thương, mọi chuyện sẽ được phơi bày ở cuối truyện, tác giả sẽ gỡ hết nút thắt trong lòng độc giả ở phía ngoại truyện, giải oan cho Tả Tử Thần. Huyền Châu , nàng đáng được quý trọng, nàng cho dù phần đầu có đáng ghét bao nhiêu nhưng ở cuối truyện bạn sẽ phải dành cho nàng không ít nước mắt.

 Đây là tác phẩm lấy đi nhiều nước mắt của mình (vì mình không đọc SE nên không thể so sánh với các truyện SE). Nam chính thâm tình, nữ chính mạnh mẽ. Quyển truyện này vừa bi vừa hài. Khiến cho người đọc đọc liền một mạch mà không thể dứt ra được.

 Truyện này có hai cảnh H cuối truyện, nhẹ nhàng và uyển chuyển, vừa thể hiện sự thâm tình của Phó Cửu Vân với Đàm Xuyên vừa thể hiện sự nâng niu phụ nữ của tác giả.
Các bạn yên tâm, Đàm Xuyên và Đế Cơ là một!

 Cảm ơn các bạn đã đọc review của mình đến tận chữ cuối cùng! ❤️

 Link: https://zinnysweetie.wordpress.com/truyen-da-hoan/tam-thien-nha-sat/

#HoangVanNguyen
***

tam-thien-nha-sat-tac-gia-thap-tu-lang-2
 

Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, hài, sủng, HE
Độ dài: 50 chương + 2 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn

(*) Tên truyện:
Tam thiên thế giới nha sát tẫn
Dữ quân cộng tẩm đáo thiên minh.
(Ba nghìn con quạ ta giết hết
Cùng chàng yên giấc đến bình minh.)

---------

Không gì bằng nỗi đau mất nhà, mất nước, thế nhưng công chúa nước Đại Yến - Đế Cơ lại phải gánh chịu cùng lúc cả hai nỗi đau khi mới chỉ ở cái tuổi mười ba. Được cung nữ thân cận và tiên sinh từng dạy tiên thuật trong hoàng cung cứu giúp, nàng từ một lá ngọc cành vàng, mười đầu ngón tay không dính nước trở thành người mọi việc thông, muôn việc thạo. Không chỉ không được yếu mềm, nàng còn phải cố gắng từng ngày để trở nên mạnh mẽ, Đế Cơ của ngày xưa đã chết, nay chỉ còn lại một Đàm Xuyên với ý chí kiên cường muốn thắp hồn đăng để trả nợ nước, thù nhà.

Trà trộn lên núi Hương Thủ với tư cách và hình hài của một tạp dịch xấu xí, Đàm Xuyên không biết đã phải chịu biết bao khổ cực, nàng vẫn phải chịu đựng để chờ cơ hội đánh cắp hồn đăng. Chính những tháng ngày làm tạp dịch đã khiến nàng gặp phải Phó Cửu Vân. “Làn da màu cổ đồng, lông mày dài ẩn trong làn tóc, thậm chí có thể cho là khí khái anh hùng, lúc cười lên lại giống như cơn gió thoảng, mang theo một loại hồn nhiên riêng biệt, dưới khóe mắt bên trái còn có một nốt ruồi lệ, nhìn vào lại tăng thêm một chút ai oán sầu muộn”, đó là ấn tượng đầu tiên của Đàm Xuyên khi nhìn thấy Phó Cửu Vân.

Phó Cửu Vân còn có một thân phận khác - Công Tử Tề. Hắn “tự xưng việc đắc ý nhất trong đời, nhạc luật đứng thứ nhất, vẽ tranh là thứ ba, tiên thuật lại chỉ đứng thứ tư, còn việc thứ hai, lại chính là phong lưu đa tình, nữ tử vừa lạnh lùng vừa cố chấp trong thiên hạ, hắn cũng có thể khiến các nàng mặt hồng tim đập mà tủm tỉm mỉm cười, chính là một nhân vật ở trong đám nữ nhân mà như cá gặp nước.”

Thế nhưng trước khi có ý thức, hay phải nói trước khi trở thành Phó Cửu Vân, hắn chỉ là một hồn quỷ sinh ra trong hồn đăng, qua thời gian dài đằng đẵng mới được hóa kiếp làm người. Lần đầu tiên Đàm Xuyên gặp Phó Cửu Vân là ở núi Hương Thủ, nhưng đối với Phó Cửu Vân thì gặp nàng đã là một chuyện xưa của chín kiếp trước.

Khi ấy, Đàm Xuyên chỉ là công chúa của một nước chư hầu, nhưng khi bị giặc xâm lấn, một nàng công chúa nhỏ bé toàn thân vấy máu như nàng vẫn kiên cường đứng giữa những làn mưa tên mà nổi trống cổ vũ tinh thần binh lính, hình ảnh ấy đã khắc sâu ấn tượng trong lòng hắn. Không phải nhất kiến chung tình mà lại vô thức dõi theo Đàm Xuyên suốt mười kiếp của nàng, muốn vươn tay che chở nàng những lúc nàng đau khổ, gặp khó khăn, nhưng Phó Cửu Vân lại không thể sửa mệnh trời. Nếu chỉ đứng từ xa nhìn nàng cũng vô tình tạo ra “nghiệt duyên”, vậy kiếp này, hắn muốn chính thức bước vào cuộc sống của Đàm Xuyên, để nàng biết trong sinh mệnh của nàng có tồn tại một người như hắn, có một người tên Phó Cửu Vân luôn dõi theo nàng bấy lâu nay.

Tình yêu của Phó Cửu Vân càng sâu đậm theo thời gian, hắn có thể dung túng nuông chiều Đàm Xuyên, có thể sống vì nàng, chết vì nàng, vì nàng làm hết thảy mọi thứ hắn không cam nguyện. Để gặp được nàng, hắn đã một mình chờ đợi ngàn năm, nhưng để nàng có thể thắp sáng hồn đăng hoàn thành tâm nguyện trả thù, hắn cũng bất chấp hi sinh tính mạng của mình dù có hồn phi phách tán. Chỉ cần nàng yêu hắn, chỉ cần cây tre có khắc tên nàng và hắn vẫn vươn cao, thì còn minh chứng hắn từng tồn tại, minh chứng cho tình yêu của họ sống mãi.

Trái tim của Đàm Xuyên không phải bằng đá, nhưng nàng luôn phải lạnh lùng giữ khoảng cách với Phó Cửu Vân, nàng đã xác định dâng hiến linh hồn cho hồn đăng, nàng không muốn hắn phải lưu luyến mình. Thế nhưng một người có mục đích sống chỉ để thắp hồn đăng nay lại từng ngày mong hồn đăng được dập tắt để hắn trở về “Chàng không đến, ta tuyệt đối sẽ không uống nước Vong Xuyên, càng không tiến vào luân hồi.”

Trích đoạn đặc sắc:

Nàng cố tỏ ra mạnh mẽ, kiên quyết cự tuyệt: “Ngươi dù chiếm được thân ta, cũng vĩnh viễn đừng mơ chiếm được lòng ta!”

Người nọ hoàn toàn không thèm để ý, cười nhạt: “Ta chỉ muốn thân thể ngươi, ai nói muốn lòng của ngươi?”

Nàng ôm đùi, gào khóc: “Đại nhân! Van cầu ngươi! Ta nguyện ý hiến thân!”

Người nọ chăm chú nhìn quyển sách trên tay, lơ đãng: “Ngươi muốn hiến, đại nhân ta lại chẳng thèm đâu.”

Hắn nói: “Bà chủ, ta sẽ đưa cô bé đầu bếp đi, đa tạ các người chiếu cố nàng thời gian qua.”

Bà chủ sớm cười nhăn nheo cả mặt, vui tươi hớn hở gật đầu. Đàm Xuyên cuống đến độ vặn vẹo thành bánh quai chèo, hét to: “Bà chủ! Thím! Cháu, cháu không muốn…”

Bà chủ bỗng nhiên từ trong niềm vui khôn xiết nháy mắt tỉnh táo lại, khó xử nói: “Đợi đã, có phải vừa nãy Xuyên Nhi bảo không muốn không ấy nhỉ?”

Thím Quách lắc đầu lia lịa: “Đâu có đâu, nó vui đến nỗi nước mắt lưng tròng kìa.”

Bà chủ cảm khái một tiếng: “Không ngờ Công Tử Tề tiên sinh thực sự coi trọng Xuyên Nhi, mắt cậu ta quả nhiên bị trát cứt rồi…”

Quả thật bị trát rồi, hơn nữa dường như bị trát rất chi là vui vẻ.

---------

Chỉ vỏn vẹn trong 50 chương nhưng tác giả đã cho ta thảm nhận được đủ những khía cạnh: bi hài, sâu sắc và không kém phần cảm động. Không có gì phải chê về hai nhân vật chính, câu chuyện khép lại khi Phó Cửu Vân một lần nữa trở lại bên Đàm Xuyên, một cái kết có hậu làm bao nhiêu trái tim đang lơ lửng của độc giả được nhẹ nhõm. =)) “Tam thiên nha sát” là một bộ truyện đặc sắc, rất đáng đọc, hoặc phải nói là nếu không đọc thì bạn đã bỏ lỡ một bộ truyện hay rồi đấy!

-------
Link onl: https://zinnysweetie.wordpress.com/tam-thien-nha-sat/
Link cosplay và nhạc: https://www.youtube.com/watch?v=jua3llIeqto / https://soundcloud.com/a-tinh/cos-1

Review by Tuệ Tần
Des by Vy Tiệp Dư

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban


Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000