DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Y Thống Giang Sơn

Tác giả Thạch Chương Ngư
Bộ sách
Thể loại Lịch sử - Quân sự
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook prc pdf epub azw3
Lượt xem 11282
Từ khóa eBook prc pdf epub azw3 full Thạch Chương Ngư Lịch sử Dã sử Quân sự Văn học phương Đông
Nguồn bachngocsach.com
akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google drive TẠI ĐÂY
Với tựa truyện cùng tác giả như Y Quan Cầm ThúY Đạo Quan Đồ, Y Thống Giang Sơn mang đến cho độc giả một cái nhìn mới lạ, đầy sức sống và thú vị, thổi hồn cho thể loại lịch sử vốn dĩ khô khan.

Một thầy thuốc kiếp trước lao lực mà chết chuyển thế tới nhà một đệ nhất gian thần của Đại Khang, nhập vào người một thiếu niên thiểu năng câm điếc hơn mười sáu năm, cuối cùng đó là vận may của hắn hay vẫn là bất hạnh, kiếp trước sống quá mệt mỏi, kiếp này muốn vợ đẹp con xinh, cháu chắt quây quần, tùy tùy tiện tiện đóng vai gã con nhà giàu này sống qua ngày, không ngờ gia cảnh lại sa sút, một gã quan cửu phẩm tép riu làm thế nào lại nhờ vào y thuật cùng quyền mưu, đùa bỡn triều đình, một tay che trời, nhất thống non sông. 

Vậy rốt cuộc, cuộc đời của nhà thầy thuốc nở hoa hay chính là một ân huệ giáng xuống thiếu niên thiểu năng câm điếc này? Cuộc sống của một thiếu niên được xem là bất hạnh nay với sự đổi mới này, liệu anh có nhận được cái nhìn thiện cảm và ưu ái của người đời? 
***
Không nên cứ bám lấy ký ức, quên sạch đi cũng có thể coi là một điều tốt đẹp.

Hồ Tiểu Thiên cũng không có chút quyến luyến với bất kỳ cái gì, thậm chí hắn còn chẳng muốn nhớ lại, kiếp trước chẳng tốt đẹp gì cho cam, nên kiếp này hắn muốn chọn quên tất cả.​

Cuối cùng hắn cũng hiểu rõ ý nghĩa đích thực của sinh mệnh chính là hưởng thụ cuộc sống, không cần lý tưởng, chả cần khát vọng, lại càng không cần hùng tâm tráng trí gì gì đó, thầm nghĩ tùy tùy tiện tiện làm một con một gã nhà giàu không lo cơm áo gạo tiền, mỗi ngày hoang phí chút tiền, sau đó tìm nữ nhân nào xinh đẹp dộng lòng người cưới về sinh con đẻ cái, tốt nhất là có hai đứa một nam một nữ, sau khi con trai lấy vợ, con gái lấy chồng lại đi dưỡng thọ ngày ngày mang theo một con chó vàng ngồi trong đình viện tràn ngập hương hoa, tắm nắng, ngâm một bình trà ngon, chơi hai ba bàn cờ, con cháu quây quần, sống một cuộc sống nhàn nhã, tự do.

Vốn có lẽ hắn đã có thể nhẹ nhõm thực hiện nguyện vọng này, do phụ thân hắn là Hồ Bất Vi- Bộ hộ thượng thư Đại Khang, trong trí nhớ của hắn chức vụ này cũng tương đương với bộ trưởng bộ tài chính, hiện tại lão đang là quan tam phẩm, tay nắm giữ tài chính của Đại Khang, quyền cao chức trọng rất được hoàng thất Đại Khanh tín nhiệm, qua hai đời vua địa vị vẫn vững như bàn thạch.

Hồ Tiểu Thiên là con trai độc nhất của vị trọng thần triều đình này, gia tộc ba đời đều nhất mạch đơn truyền nên đương nhiên hắn được trên dưới Hồ gia coi như hòn ngọc quý, ý thức của Hồ Tiểu Thiên mới nảy sinh từ nửa năm trước, ngày mười lăm tháng mười năm ngoái trời sinh dị tượng, trăng máu nhô lên, đêm đó gốc đại thụ trăm năm ở hậu hoa viên bỗng nở hoa cùng đó tên nhị đại mười sáu năm si ngốc này đột nhiên khôi phục thần trí.

Sau khi tỉnh dậy điều duy nhất hắn nhớ rõ là còn hai bàn giải phẫu chưa làm mà trước đó hắn đã liên tục làm việc trên bàn giải phẫu ba mươi hai giờ mệt mỏi quá độ nên thăng ngay bên bàn giải phẫu, ý thức của hắn trôi nổi trên dòng thời gian, qua ba nghìn cái đại thế giới, cuối cùng lại lưu lại trong cái thể xác si ngốc tại phủ của Hộ bộ thượng thư Đại Khang này.

Tuổi của hắn lại thần kỳ biến thành mười sáu, tên của hắn cũng nhiều thêm một chữ “tiểu”, Hồ Thiên biến thành Hồ Tiểu Thiên, tư tưởng ý thức hai mươi tám năm sinh sống của hắn cũng sáp nhập vào cái thể xác trống rỗng này, được cái bề ngoài cũng không có biến hóa quá lớn, chẳng qua là trẻ đi chút thôi. Cũng từ hôm nay trở đi hắn quyết định hưởng thụ nhân sinh, vui vẻ sống qua kiếp này. Nhưng đời không như mơ, vốn không thể quyên đi ký ức nên cũng chẳng thể thoát khỏi phiền não, hắn cũng phát hiện ra làm người thông minh chưa hẳn đã so sánh được với kẻ đần luôn sống vui vẻ, hưởng thụ sung sướng.

Năm rồng thứ tám Đại Khang, đúng vào hạ tuần tháng tư Hồ Tiểu Thiên ngồi lười biếng trong căn phòng tinh xảo, trong phòng tường cột chạm trổ, đồ đạc xa hoa, bên ngoài là một cái hành lang thật dài, tám cái cột đỏ thắm che nắng, ngoài hành lang là một tứ phương viện tầm một mẫu, trong sân hoa xuân đua nở xung quanh bướm vàng bay lượn, gió nhẹ lướt qua làm từng tấm tơ lụa nhộn nhạo , một mùi hoa Mai thoang thoảng bay tới khiến người ta cảm thấy vui vẻ dễ chịu.

Ánh mặt trời xuyên qua tán cây, cửa sổ rọi vào lưu lại chùm sáng nhàn nhạt. Hồ Tiểu Thiên hít sâu hương hoa, chắp tay sau lưng chậm rãi đi ra ngoài. Từng ngọn cây, ngọn cỏ trông rất thân thuộc, không khác gì trong ký ức, chẳng qua là hắn chưa bao giờ để tâm đến cảnh đẹp càng chưa nói đến hưởng thụ gì đó, nhớ lại hắn thấy mình thật nhạt nhẽo không chút thú vị ngoại trừ tập trung nghiên cứu y học hắn cũng chả còn niềm vui nào khác, không tình thân, không tình bạn, cũng chả có tình yêu, cuộc sống như vậy không đáng để hắn lưu luyến.

Tên mập mạp mặc áo màu xanh mũ quả dưa gọi là Lương Đại Tráng, là gia đinh Thượng Thư phủ, nửa năm trước được điều làm tùy tùng hầu hạ cho hắn, gã rón rén đi tới, vừa nhìn thấy Hồ Tiểu Thiên lập tức cười rạng rỡ, đôi mắt nhỏ khép lại thành hai cái khe hẹp, râu cá trê vểnh lên, nhìn cực giống một cái bánh bao thịt lớn: “Nô tài chúc mừng Thiếu gia, chúc mừng thiếu gia!”

Nô tài là bản thân gã, còn thiếu gia ở đây đương nhiên là Hồ Tiểu Thiên.

Hồ Tiểu Thiên dùng trọn vẹn nửa năm thích ứng hết thảy biến hóa xung quanh, bây giờ hắn có thể gọi là thản nhiên đối mặt, ứng phó tự nhiên, cái này có thể nói là hoàn toàn nhập vai vào nhân vật.

Cùng là một cái nheo mắt, nhưng xuất hiện trên mặt những người khác nhau lại mang lại hiệu quả vô cùng khác biệt, ở Lương Đại Tráng chính là ton hót nịnh nọt, mà ở Hồ Tiểu Thiên lại là vẻ cao cao tại thượng, một kẻ bề trên ngây ngốc lúc trước đương nhiên không có cái gì gọi là khí chất quý tộc, nhưng khi thân thể này khi giao cho một tiến sĩ y học nhất cử nhất động của hắn đều hiện lên vẻ sinh động mà lại cơ trí: “Có gì đáng mừng?” Ngôn ngữ đương nhiên cũng không trở thành một trở ngại của Hồ Tiểu Thiên, phải biết rằng năm hai mươi tuổi hắn đã thông thạo sáu thứ tiếng, văn tự của Đại Khang cũng không khác lạ lắm, giống một loại biến thể của chữ Hán, chẳng qua là phát âm hơi khác, đối với người đã từng dễ dàng đạt được học vị thạc sĩ của nhà nước như hắn đương nhiên sẽ không có bất cứ vấn đề gì.

Lương Đại Tráng khom người cười nói: “Thiếu gia, ta vừa nghe lão gia cùng phu nhân vừa định ra một mối hôn sự cho người!”

Nghe vậy, Hồ Tiểu Thiên lập tức tỏ ra vẻ không vui, tại Đại Khang, không có cái gì gọi là tự do yêu đương, phần lớn là cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, mặc dù không có tự do yêu đương hôn nhân nhưng cũng có một cái tốt, tại Đại Khang một chồng nhiều vợ là hợp pháp chỉ cần có tiền ngươi muốn lấy bao nhiêu sẽ được bấy nhiêu. Chỉ cần có thực lực ngươi có thể thoải mái chiếm cứ tài nguyên tiền tài đất đai mỹ nữ…
 
Mời độc giả theo dõi diễn biến Y Thống Giang Sơn hoặc đến với truyện cùng loại: Ác Hán và Đế Quốc Cuồng Lan để khám phá thêm cốt truyện mới lạ, hấp dẫn khác.

may-doc-sach
thi-tran-buon-tenh
tiki-top-sach-nen-tang-nhat-dinh-phai-doc
Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000