DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Cơn Mưa - Tác giả: Khang Thành

Đọc Cơn Mưa, mới khiến mình hiểu rằng, không phải cứ khi nào nam chính mạnh mẽ, hoàn hảo, lúc nào cũng oai hùng, bao bọc vẹn toàn nữ chính mới khiến người ta động lòng, mà một nam chính đau khổ tự trách khi không đủ sức bảo vệ cho cô ấy, khi khiến cô ấy đ


Thể loại: Hiện đại, thực tế, OE chính văn, HE ngoại truyện.
Độ dài: 54 chương, 1 ngoại truyện. Hoàn dịch.
Review: Danci | Ảnh: TMM@HNC - facebook.com/hoinhieuchu
Văn án: Khi mới bắt đầu, chưa ai yêu ai, trong cơn mưa, chỉ có cơn gió lướt nhẹ qua ngọn cây.

 "Anh không biết cái gì là số phận. 
Anh chỉ biết, trong từng cơn mưa, cơn gió, sợi dây của số phận đã buộc chúng ta vào nhau. 
Vì em, anh bằng lòng xông pha hết mọi nguy hiểm."

Bạn đã bao giờ tự hỏi, ông trời sắp xếp những mối lương duyên cho chúng ta như thế nào? Là dựa vào địa vị xã hội, gia thế, tiền tài, nhan sắc, hay là nhân phẩm? Sự an bài đó, liệu có chính xác, có công bằng với mỗi người hay không?!

Có lẽ, nếu để Tôn Bằng, nam chính trong câu chuyện "Cơn mưa" trả lời câu hỏi này, vậy đáp án của anh ấy nhất định sẽ là "Ông trời đúng là có mắt. Ông rõ ràng đang nhìn bạn tiến về phía trước, biết rõ hết thảy lựa chọn trong lòng bạn. Ông giấu thứ tốt nhất ở một nơi nào đó, nếu bạn đi nhầm đường, thì vĩnh viễn sẽ không gặp được". Bởi vì Tôn Bằng anh, dẫu cuộc sống trăm ngàn khổ sở, nhưng nhờ vẫn kiên định nỗ lực làm điều đúng, sống đúng, nên ông trời mới nhân từ ban tặng Trần Nham cho anh. Người con gái như một giấc mơ, một giấc mơ quá đỗi hoang đường mà anh chẳng dám mơ, nhưng giấc mơ đó đã kiên cường vượt qua bao trắc trở để đến gần bên anh.

"Trời xanh mây trắng đợi cơn mưa phùn, còn ta đang đợi nàng...."*

Ngày Tôn Bằng và Trần Nham lần đầu gặp nhau, là khi trời vừa đổ cơn mưa rào. Trong không khí thoáng đãng của bầu trời xanh ngan ngát, thơm mùi cỏ cây sau cơn mưa ấy, họ "nhìn thấy" nhau, một cuộc gặp tình cờ, tưởng chừng như chỉ là hai người xa lạ lướt qua đời nhau, rồi anh lại đi đường anh, tôi đi đường tôi. Thế nhưng giống như Jules Verne từng nói "Đưa hai con thuyền ra giữa biển rộng mênh mông, mà không có gió hay thủy triều, chúng sẽ trôi dạt đến bên nhau". Tôn Bằng và Trần Nham, hai con người nhỏ bé vẫn luôn vật lộn trong cái số phận sinh ra đã định trước sẽ phải chịu bao đắng cay vất vả của họ, cuối cùng, bằng một sự sắp đặt kì diệu của vận mệnh nào đó, đã liên tục gặp gỡ và rồi tìm thấy nhau giữa biển cả rộng lớn của cuộc đời. Định mệnh, đã buộc chặt hai con thuyền nhỏ lênh đênh ấy lại với nhau.

Tôn Bằng sinh ra trong một gia đình nghèo, tại một trấn nghèo. Anh học rất giỏi, nhưng năm lớp 11, vì trong nhà có một anh trai Tôn Phi bị chứng tự bế, kinh tế thì quá sa sút, nên đành phải bỏ học, sớm đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình. Mấy năm sau, anh cả cưới vợ, tình hình lại khó khăn hơn, nhất là Tôn Phi càng lúc càng bị gia đình hắt hủi, đối xử tệ bạc, Tôn Bằng không nỡ nhìn anh chịu khổ nên một mình dắt anh lên thành phố, vừa đi làm, vừa chăm sóc Tôn Phi. Bao năm lăn lộn nơi đất khách quê người đã rèn giũa Tôn Bằng thành một người đàn ông trầm tĩnh, ít nói, dù nghèo khó nhưng anh vẫn chính trực thẳng thắn, bề ngoài lầm lì nhưng bên trong lại đầy dịu dàng bao dung. Và có lẽ, chính sự cương nghị bình tĩnh, cái dáng vẻ thản nhiên ung dung dù trời đất có sập anh vẫn có thể chống đỡ ấy cùng sự chăm sóc hết lòng hết dạ đầy trách nhiệm của anh dành cho Tôn Phi, đã thu hút Trần Nham ngay từ cái nhìn đầu tiên, và cũng hấp dẫn cô không ngừng tiến về phía anh.

"Người này giống như một cây tùng tuyết trên núi. 
Không bắt mắt, không đáng giá, nhưng vẫn cắm sâu, vẫn bền bỉ. 
Tùng tuyết bốn mùa xanh tươi, luôn có người hỏi, vì sao nó không rụng lá? Không phải là nó không rụng lá, vào thời khắc không ai biết, những chiếc lá kim nhỏ dày ấy sẽ lần lượt rơi xuống, tự mình sinh trưởng.
Nắng xuân cũng tốt, gió thu cũng được, tất cả mùa màng, tất cả giông tố sương tuyết, không hề quan trọng với nó."

Trần Nam vốn là một nữ phóng viên truyền hình. Cô có sự nghiệp, có tri thức, dịu dàng tao nhã, làm người khiêm tốn, lại siêng năng cố gắng, trên người còn mang một vẻ đẹp trầm tĩnh hiếm có. Người như vậy, đáng ra nên là một người đàn ông có học thức, có nền tảng kinh tế, có gia thế tốt mới xứng đáng với cô. Và thật sự bên cạnh cô cũng chưa bao giờ thiếu những người như vậy. Thế mà, cô đã chọn anh, người đàn ông chưa học hết cấp 3, làm nghề lái xe, còn phải chăm sóc cho anh trai bị bệnh tự bế.

Nhưng nếu như bạn nghĩ rằng đây chỉ đơn giản là câu chuyện về một cô gái hoàn hảo giàu có tính cách thánh mẫu ăn no rửng mỡ đến cứu vớt cuộc đời hai anh em trai nghèo khổ đáng thương, vậy thì bạn đã nhầm. Vì nó là một câu chuyện vô cùng thực tế, thực tế đến xót xa, thực tế đến nỗi mà khi đọc, bạn thậm chí có thể tìm thấy một phần bản thân mình hoặc những người xung quanh mình trong những nhân vật đó. Dầu vậy, xin bạn cũng hãy yên lòng, vì cho dù thực tế đó có nghiệt ngã, trần trụi thế nào, mình đảm bảo nó vẫn là một câu chuyện vô cùng ấm áp, đầy tình người. Không chỉ là về tình yêu, mà còn có tình thân, tình cảm gia đình, cùng tình nghĩa anh em gắn bó sinh tử. Tất thảy đều sẽ khiến bạn rung động từ tận đáy lòng, khơi dậy nơi bạn những điều mà đôi khi cuộc sống trôi qua quá nhanh, quá vội vã, cũng quá khắc nghiệt, khiến bạn tưởng chừng như đã bỏ quên hay đánh mất.

con-mua-tac-gia-khang-thanh
 
Lý do mình nói rằng đây là một câu chuyện thực tế, thì quay lại với Trần Nham, bên cạnh những ưu điểm nổi trội ấy, cô lại có một xuất thân hết sức bình thường, nếu không muốn nói là tầm thường. Cô nghèo, chính xác hơn là, gia đình cô nghèo. Bố mất vì bệnh năm cô 16 tuổi, để lại một khoản nợ khổng lồ do chữa chạy, vất vả bao năm mới trả hết. Thậm chí có lẽ nếu không nhờ khoản tiền cho sinh viên vay của trường, cô còn chẳng hoàn thành nổi việc học. Hiện cô sống với mẹ cùng ông bà ngoại già yếu trong căn nhà cũ nhỏ, thuy thoảng lại còn phải trợ giúp thêm cho người cậu ruột cũng nghèo khổ chẳng kém....Hoàn cảnh gia đình ấy khiến cho tất thảy những cao ngạo, tự tin của Trần Nham dường như chỉ là một lớp vỏ bọc bên ngoài che giấu cho sự tự ti ẩn sâu bên trong con người cô. Giống như khi chia tay mối tình đầu mấy năm trước vì lý do gia đình giàu có, địa vị cao sang nhà anh ta phản đối vì nhà cô quá nghèo, không môn đăng hộ đối, cảm giác của Trần Nham là vừa cảm thấy nhẹ nhõm, lại như một đòn đánh thêm vào sự tự ti đó trong cô, khiến cô như con chim sợ cành cong, chỉ muốn tìm một nơi thật an toàn để trú ngụ. Mà vừa hay, Tôn Bằng là người mang lại cho cô cảm giác đó. Không phải là người có xuất thân cao quý để khiến cô phải gồng mình lên mỗi khi ở bên cạnh, cũng không có gia đình nhà chồng giàu có khiến cô phải tủi hổ khi nghĩ phận mình. Cô có thể là chính cô, hoàn toàn và trọn vẹn nhất, khi ở bên anh. Rốt cuộc, cô đã tìm được người để cô có thể sống và làm được những điều thắng thắn như sâu trong nội tâm cô hằng mơ ước.

"Trong tình yêu, nếu như có thể có người ham mê giàu sang và quyền lực, có thể có người ham mê tình cảm mãnh liệt và thân thể, vậy thì tại sao cô lại không thể ham mê phần cảm giác an toàn chất phác này?"

Tình yêu giữa hai người họ có thực tế không? Có. Bởi vì họ rất lí trí. Không phải kiểu mù mờ hết thảy, mơ mơ hồ hồ mà đến bên nhau. Yêu cô, nhưng anh vẫn không thể vứt bỏ trách nhiệm của mình với anh trai, với bạn bè chí cốt. Cô cũng đã từng nhiều lần đắn đo, nhiều lần tự vấn, vẫn đôi lúc so đo, tự ti, tính toán, thậm chí vì nghĩ anh hai bàn tay trắng mà chưa muốn tính đến chuyện hôn nhân. Nhưng tình yêu của họ có cuồng nhiệt dữ dội không? Tuyệt đối có. Bởi vì phàm là những con người càng tỉnh táo lí trí bao nhiêu, đến khi yêu thật sự sẽ lại càng điên cuồng bấy nhiêu. Cô biết yêu anh sẽ khổ, cô luôn biết điều đó, đời cô đã vốn khổ sẵn rồi, ốc không mang nổi mình ốc lại còn muốn mang thêm cọc cho rêu sao, nhưng cô vẫn không ngừng được mà bước về phía anh, hết lần này đến lần khác. Anh đã từng có ý định gom hết số tiền tiết kiệm bao năm lăn lộn nơi thành phố để về quê, xây nhà, sống đời bình an bên anh trai, nhưng rồi vì cô, anh chấp nhận đánh canh bạc lớn, được ăn cả ngã về không, đầu tư mở nhà hàng, để có thể mang lại cho cô cuộc sống mà cô xứng đáng được hưởng.

Mình cho rằng đây là một câu chuyện rất hay, vì xin phép được nói thẳng rằng, khi mà dường như ngôn tình luôn chỉ xây dựng cho chúng ta mộng tưởng về một thế giới phù phiếm, nơi mà con người ta có thể hi sinh, đánh đổi tất cả vì tình yêu, thậm chí vứt bỏ tam quan, tín ngưỡng của mình, thì "Cơn mưa" lại khác. Tình yêu trong "Cơn mưa" dù rất sâu sắc nhưng vẫn rất thực, và vì rất thực nên lại càng khiến ta cảm thấy nó vô cùng sâu sắc. Có thể bạn đọc sẽ thấy khó chịu khi nam chính Tôn Bằng đôi lúc không thể đặt Trần Nham lên trên hết, khi mà có những lựa chọn của anh, thân bất do kỉ, anh vẫn phải vì người thân của mình mà làm tổn thương cô. Nhưng mình lại cho rằng, cuộc đời vốn dài lắm, nó không phải là một câu chuyện mà khi tác giả dừng bút là chấm hết, nên những trả giá, những thiệt thòi mà Trần Nham phải chịu khi ở bên Tôn Bằng bây giờ, anh sẽ bù đắp và chứng minh cho cô bằng quãng thời gian dài rộng về sau. Có những người xứng đáng để ta trả giá vì họ. Có những đoạn tình cảm xứng đáng để ta dốc hết sức lực vì nó. Tình yêu trên thế gian này giữa hai con người, phần lớn chưa bao giờ và không thể nào chỉ là mật ngọt, là đứng yên một chỗ và hưởng thụ hết những chiều chuộng bảo bọc của đối phương, mà nó cần cả hai phía phải hi sinh, phải chấp nhận thỏa hiệp vì nhau, phải không ngừng kiên cường và kiên cường hơn nữa.

Đọc Cơn Mưa, mới khiến mình hiểu rằng, không phải cứ khi nào nam chính mạnh mẽ, hoàn hảo, lúc nào cũng oai hùng, bao bọc vẹn toàn nữ chính mới khiến người ta động lòng, mà một nam chính đau khổ tự trách khi không đủ sức bảo vệ cho cô ấy, khi khiến cô ấy đau lòng; một nam chính dù khổ cực mấy bất công mấy vẫn cắn răng chịu đựng, lại lần đầu rơi những giọt nước mắt hiếm hoi vì cô ấy; người đàn ông như thế mới lại càng khiến người ta thương xót và cảm mến hơn. Con người như Tôn Bằng, rất sống động và thực tế, không phải kiểu nam chính được tô vẽ lên bằng những sắc màu rực rỡ tươi sáng nhất, mà những tông màu trầm của anh, dù không bắt mắt, nhưng lại khiến người ta thập phần tin cậy và trân quý xiết bao. Cũng giống như Trần Nham. Cô gái vừa tự ti lại hư vinh, vừa thanh cao mà thế tục, vừa lý trí đồng thời cũng điên rồ ngốc nghếch đó, có lẽ bạn sẽ nhìn thấy một phần của mình trong con người cô ấy. Trần Nham khiến cho mình nhớ đến một câu nói rất hay mà mình từng đọc được "Đến độ tuổi nhất định, cần phải vứt bỏ bốn thứ: những cuộc chè chén vô nghĩa, những kẻ không thương yêu bạn, đám họ hàng xem thường bạn, lũ bạn bè giả tình giả nghĩa. Nhưng cần phải có bốn thứ: sự tự tin trên gương mặt, sự thiện lương trong lòng, cốt khí trong mạch máu và sự kiên cường trong sinh mạng"**. Mình thật sự hi vọng, mỗi một cô gái trên thế gian này đều có thể giống như Trần Nam, có thể hiểu thấu lòng mình, biết rõ mình cần gì, nên làm thế nào, nỗ lực đấu tranh chống lại số phận, cuối cùng tìm được hạnh phúc thật sự.

"Cơn mưa" là câu chuyện không chỉ về tình yêu, mà sau khi đọc xong, bạn sẽ hiểu thêm rất nhiều điều về cuộc sống và cách làm người. Ví như rằng, trong cuộc sống, dù bất đắc dĩ đến như thế nào đi nữa, bạn vẫn sẽ luôn có sự lựa chọn của riêng mình. Giống như Khổng Tú Trân, cô gái cũng có xuất thân nghèo khổ, đã nhắm mắt đưa chân, lựa chọn làm người tình của người đàn ông có vợ; cuối cùng mất tất cả, mất thân thể mất tự trọng mất tiền, liên lụy cả đến những người xung quanh. Nghèo có phải là cái tội không?! Không, nghèo không phải là cái tội. Nhưng nếu vì nghèo mà đánh mất bản thân mình, lầm đường lạc lối, vậy thì bạn đã có tội rồi. Nghèo mà không chịu cố gắng vươn lên, thay đổi số phận của mình, vậy thì bạn cũng đã có tội rồi. Đừng đổ lỗi, cũng đừng trách cứ. Bởi vì giống như Tôn Bằng dù khó khăn đến thế nào vẫn luôn quyết tâm bảo vệ Tôn Phi, bảo vệ những tín ngưỡng tốt đẹp trong lòng anh; cũng giống như Trần Nham, ngày hôm đó đã chọn bước về phía hai người họ, đến cùng lại vẫn bất chấp bao sóng gió mưa bão cuộc đời để kiên định bước về phía Tôn Bằng, chờ đợi anh. Mỗi một sự lựa chọn đó, dù phải đánh đổi bằng nước mắt và đớn đau, một tương lai không thể bảo đảm, nhưng ít nhất, mỗi một giây phút trôi qua, họ đã không phải hổ thẹn, không phải hối hận vì những gì đã làm hay đã bỏ lỡ.

"Chúng ta không cách nào hứa hẹn với thế giới này, chúng ta chỉ có thể hứa hẹn với bản thân, ít nhất đừng dễ dàng bỏ cuộc, đừng cô phụ chính mình đã từng một thời nhiệt huyết."***

Với mình, không thể nghi ngờ, Cơn mưa là một trong những truyện ngôn tình hiện đại xuất sắc nhất. Mình từng đọc được ở đâu đó rằng, một tác phẩm trở nên tuyệt vời không phải là khi bạn đồng cảm với tác giả mà là bạn cảm thấy được những gì trải ra trên trang sách đồng cảm với chính bạn****. Và Cơn mưa thực sự đã mang đến cho mình sự thấu cảm bất tận đó. Không phải là cái cảm giác thỏa mãn hoặc vui vẻ nhất thời sau khi đọc xong, để rồi ngủ một giấc dậy thì những gì bạn nhớ lại có lẽ chỉ còn là một nụ cười mỉm qua quýt, mà là cái cảm giác trăn trở, băn khoăn, vừa vui lại vừa buồn, khuấy đảo những góc sâu kín trong con người bạn. Nhưng những xúc cảm đó, dù mạnh mẽ, đồng thời cũng rất dịu dàng. Chính là cái cảm giác như kiểu bên ngoài trời mưa tầm tã, còn bạn thì ở nhà, trong chăn ấm đệm êm, nghe tiếng mưa rơi như trút nước ngoài hiên vậy. Dữ dội mà lại bình yên, ấm áp vô ngần. Vậy nên, nếu những ai muốn tìm một câu chuyện thực tế, đủ để đánh thức những rung động nơi bạn, đủ để tiếp sức cho bạn dũng cảm hơn trong tình yêu, hay đủ để bạn lại muốn thấy mình mạnh mẽ hơn nữa giữa dòng đời vốn nhiều bất trắc, thì mình xin được nhiệt liệt đề cử cuốn truyện này. Chúc cho mỗi "chú lính chì dũng cảm"*****nhỏ bé mà can trường trên thế giới, đều có thể: sau Cơn Mưa, trời sẽ sáng!

P/s 1: Nếu bạn thích Cơn Mưa, nhớ hãy đọc cả Xuân Khởi của Kim Bính nhé. Còn nếu bạn đã thích Xuân Khởi, hãy đến với Cơn Mưa. Hai cuốn truyện có mô típ khá tương tự nhau, đều thực tế và rất hay, rất cảm động ạ.

P/s 2: Đây lại là một cái review vô cùng dài của mình nữa rồi. Dù mình cam đoan, mình không hề cố ý. Chỉ là có những cuốn truyện sâu sắc đến nỗi nó khiến mình muốn trải lòng thật nhiều, về nhân vật, về nhân sinh. Cảm ơn những ai đã chịu khó đọc đến những dòng cuối cùng này. Mình hứa lần sau mình sẽ viết dài hơn ạ ~ (ahihi)

* Trích bài hát Sứ Thanh Hoa, Châu Kiệt Luân.
Link Youtube: https://youtu.be/IEjHUKhYs_Y

** Nguồn Weibo, Fang dịch

*** Thái Chiếu, Fang dịch.

**** Reading Cafe 

***** Chú lính chì dũng cảm, truyện cổ Andersen 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

<span class="cm-reload-40910 old_price_update" id="old_price_update_40910"> <input type="hidden" name="appearance[show_price_values]" value="1" /> <input type="hidden" name="appearance[show_old_price]" value="1" /> <span class="list-price" id="line_list_price_40910"><span class="list-price-label">Giá bìa</span> <span class="strike"><span id="sec_list_price_40910" class="list-price nowrap">100.000</span> <span class="list-price nowrap">₫</span></span></span> </span>   <p class="actual-price"><span class="price-lable">Giá bán</span> <meta itemprop="priceCurrency" content="VND" /> <div itemprop="price" class="float-right"> <span class="cm-reload-40910 price-update" id="price_update_40910"> <input type="hidden" name="appearance[show_price_values]" value="1" /> <input type="hidden" name="appearance[show_price]" value="1" /> <span class="price" id="line_discounted_price_40910"> <span id="sec_discounted_price_40910" class="price-num">49.000</span> <span class="price-num">₫</span></span> <!--price_update_40910--></span> </div> <link itemprop="availability" href="http://schema.org/InStock"/> </p>